Có những ngày vì quá chênh vênh, Tôi không biết phải như thế nào, ngoài việc châm lên điếu thuốc rít một hơi thở thật nhẹ, rồi tự cười trên chính nỗi lòng của mình.
Sống cho gia đình thì tội nghiệp bản thân, còn sống cho bản thân thì vô trách nhiệm với gia đình. Thế giới này đôi lúc thật biết cách giày vò người khác...
Cuộc Đời ai mà chẳng có giông bão trong lòng, chỉ là khác nhau ở chỗ, có người thể hiện bằng những cơn mưa rào không dứt, người thì bình thản giấu tất cả trong đáy mắt tựa biển sâu...